Chia tay

0

Còn trách móc, giận hờn là còn quan tâm.


   – Rồi có một ngày, ngay cả lời trách móc cũng không buồn lên tiếng.


Còn nói dối, che giấu là còn coi trọng.


   – Rồi có một ngày, thà nói lời thật lòng khó nghe còn hơn là hao tâm tổn trí để nói dối.


Còn né tránh, xa cách là còn giữ trong lòng.


   – Rồi có một ngày, gặp hay không gặp, gần gũi hay xa cách cũng chẳng còn bận tâm.


   Đó sẽ là ngày một người trở thành “lịch sử” của một người. Và lịch sử thì chẳng thể thay đổi và cũng khó lòng lặp lại.

Đăng nhận xét

0 Nhận xét

   * Xin vui lòng sử dụng Tiếng Việt "có dấu" nhằm hạn chế những hiểu lầm không đáng có khi để lại Nhận Xét của bạn. Tham khảo thêm †Quy Định Bình Luận -> [ Chi Tiết ]

Đăng nhận xét (0)

#buttons=(Đồng Ý !) #days=(15)

   Blog mình sử dụng 'Cookies' giúp nâng cao trải nghiệm cho khách truy cập. Nếu bạn vẫn chọn tiếp tục truy cập, bạn mặc nhiên chấp nhận các điều khoản hiện có trong †Quy Định Riêng Tư. -> [ Chi Tiết ]
Accept !
Top